Sóng truyền ngược – Khi truyền thông tạo ra hệ quả ngoài ý muốn
Xưởng
Thứ Năm,
08/05/2025
(Sóng truyền thông - Bài 6).
Trong tự nhiên, có hiện tượng sóng phản hồi: khi một đợt sóng mạnh gặp vật cản, nó dội ngược lại và tạo ra hiệu ứng ngược chiều – không chỉ làm mất năng lượng ban đầu, mà còn gây hỗn loạn vùng gần bờ.
Trong truyền thông, điều này cũng xảy ra. Một thông điệp được lan truyền với mục đích tốt, nhưng do:
công chúng đã mệt mỏi vì thông tin,
tầng cảm xúc bị khai thác quá mức,
hoặc đơn giản là chọn sai thời điểm truyền đi,
…thì sóng đó sẽ không tiếp tục lan tỏa, mà ngược lại, sinh ra sự phản kháng: nghi ngờ, chối bỏ, thậm chí công kích lại người phát ra thông điệp.
Ví dụ minh họa:
Một chiến dịch nâng cao nhận thức có thể bị nhìn nhận là "giáo điều", gây khó chịu thay vì đồng cảm.
Một lời cảnh báo dù đúng, nhưng tung ra trong lúc công chúng đang bất ổn, lại bị xem là “kích động hoang mang”.
Một xu hướng xã hội được đẩy mạnh quá mức sẽ khiến dư luận quay đầu phản đối vì cảm giác “bị thao túng”.
Trong tất cả các trường hợp trên, thông điệp gốc không hề sai, nhưng cách sóng lan đi và bối cảnh tiếp nhận đã thay đổi hoàn toàn hiệu quả của nó.
Góc nhìn mở:
Truyền thông không chỉ là “tạo sóng”, mà là hiểu cách sóng đi và nơi sóng đến. Càng về sau, truyền thông càng phức tạp bởi người nghe ngày càng tinh ý, đề kháng cao hơn, và dễ bị “dị ứng” với bất kỳ điều gì có tính áp đặt.
Vì vậy, điều cốt lõi không phải là truyền đi bao nhiêu, mà là tạo được nhịp kết nối vừa đủ, đúng tầng, đúng thời điểm.
Lời kết:
Từ bài 1 đến đây, ta đã thấy truyền thông không chỉ là thông tin, mà là một hệ sinh thái gồm: sóng – dòng – tầng – xung – phản – ngược.
Hiểu được cách các tầng truyền thông vận hành và va chạm, cũng như cách cảm xúc – dữ kiện – giải thích đan xen nhau, sẽ giúp ta không chỉ là người tiếp nhận thông minh, mà còn là người tạo sóng tỉnh táo.
Trong một thế giới đầy hỗn loạn sóng, đôi khi không phải ai truyền to hơn sẽ được lắng nghe – mà là ai hiểu rõ sóng mình đang tạo, và sóng đó chạm được tới tầng nào của con người.